Đông Về Rồi Anh Có Nghe - tuyển tập thơ Võ Thị Phương Thảo


Đông về rồi anh có nghe

Gió thổi từng cơn buốt giá

Lạnh lòng em bao nỗi nhớ nhung ùa về.

 

Mùa đông năm cũ có nhau

Ấm áp biết bao nụ hôn ta trao

Dưới vườn sao giáng sinh lung linh

Anh nói đôi mình mãi không xa rời.

 

Rồi thời gian chóng qua

Anh theo gia đình về xứ lạ

Nơi nửa vòng trái đất

Bao lục địa đại dương chia cắt.

 

Mình hẹn nhau ba năm

Rồi anh sẽ về thăm cô gái nhỏ

Một lòng sắc son mong chờ anh đến.


Nhưng mới một năm qua,

Mà sao thời gian như dài vô tận

Nỗi nhớ thêm đong đầy, chẳng vơi.

 

Em vẫn tin vào tình yêu bất diệt

Sẽ dẫn dắt đôi ta về chung một lối.

Rồi hai năm nữa mùa đông không còn lạnh,

Cánh hoa xuân nở giữa rừng tuyết tan,

Giáng sinh ấm áp an lành vĩnh cửu trong tim.

 

 Võ Thị Phương Thảo

 

 

 

 

 

 

 

 

Nhận xét